Những người sống sót sau những điều không thể tin nổi
Sự sống của con người là 1 điều kỳ diệu, nhưng không phải ai cũng có thể dành giật sự sống từ tay tử thần 1 cách khó tin như những nhân vật sắp xuất hiện sau đây. Dù bị những tai nạn thảm khốc nhất, bị hết lần này đến lần khác nhưng thần may mắn vẫn đứng về phía họ và thần chết cũng xin chào thua.
Vesna Vulovic
Sinh ngày 3 tháng 1 năm 1950 – 23 tháng 12 năm 2016, là một tiếp viên hàng không Serbia. Cô giữ Guinness kỷ lục thế giới sống sót sau rơi cao độ cao nhất mà không cần dù: 10.160 mét. Cú rơi của cô đã diễn ra sau một vụ nổ xé qua khoang hành lý của chuyến bay JAT 367 vào ngày 26 tháng 1 năm 1972. Cô là người duy nhất sống sót sau vụ tai nạn. Chính quyền Nam Tư nghi ngờ rằng người theo chủ nghĩa dân tộc Croatia là thủ phạm. Quả bom trong hàng hóa trên máy bay phát nổ, máy bay rơi xuống núi giết chết tất cả 28 hành khách và toàn bộ phi hành đoàn ngoại trừ Vesna, cô đã trải qua nhiều ngày trong hôn mê và phải nhập viện trong vài tháng. Vulović không có ký ức về vụ việc và không có cảm giác gì về việc bay sau hậu quả của vụ tai nạn. Vulović trở thành người nổi tiếng ở Nam Tư và được coi là anh hùng dân tộc.
Frane Selak
Frane Selak sinh ngày 14 tháng 6 năm 1929 tại Croatia - là một giáo viên dạy âm nhạc - được báo chí và nhiều người biết đến vì đã thoát chết đến bảy lần. Mọi người vẫn gọi ông là "Người đàn ông may mắn nhất trên thế giới.
Tai nạn đầu đến với Frane Selak vào tháng Giêng năm 1962 khi ông ngồi trên xe lửa đang chạy qua một hẻm núi trong khi ngoài trời có mưa, Selak thì bị gãy tay và hạ thân nhiệt và chuyến đi có 17 người chết. Năm sau, trong chuyến du lịch bằng máy bay đầu tiên và duy nhất của mình, Selak đã bị thổi bay ra khỏi cửa máy bay khi nó bị hỏng động cơ.Trong tai nạn này, ông bị rớt xuống bãi cỏ trong khi 19 người trên máy bay cùng ông đã tử nạn. (Tuy nhiên, người ta không tìm thấy bản báo cáo nào của bất kỳ vụ tai nạn máy bay ở Croatia vào năm 1963).Ba năm sau đó, vào năm 1966, chiếc xe buýt mà ông đang ngồi đột ngột mất tay lái lao lên húc đổ thành cầu và rớt xuống sông. Tai nạn làm chết bốn hành khách, Selak bơi được vào bờ và bị thương nhẹ. Năm 1995, Selak bị một xe buýt ở Zagreb tông, nhưng ông chỉ bị thương nhẹ. Năm 1996, Selak đã tránh được một vụ va chạm với một chiếc xe tải trên đoạn đường cong ở sườn núi. Ông bị văng ra nhưng may mắn bám vào được một cành cây còn chiếc xe rơi xuống độ sâu 90 mét (300ft). Vào năm 2010, chiếc xe của Selak bị cháy khi ông đang lái xe, nhưng ông đã chạy thoát ra ngoài trước khi thùng chứa nhiên liệu nổ. Ba năm sau, trong một vụ tai nạn khác, động cơ của chiếc xe ông đang đi đã bị hỏng phần máy bơm nhiên liệu. Nhưng ông không hề bị tổn thương gì.
Anatoli Petrovich Bugorski
Sinh ngày 25 tháng 6 năm 1942, là một nhà khoa học người Nga. Là một nhà nghiên cứu tại Viện Vật lý năng lượng cao ở Protvino , Bugorski đã làm việc với máy gia tốc hạt lớn nhất của Liên Xô , synchrotron U-70 . Vào ngày 13 tháng 7 năm 1978, Bugorski đang kiểm tra một thiết bị hỏng hóc khi các cơ chế an toàn thất bại. Bugorski đang nghiêng người trên thiết bị khi anh ta đâm đầu vào đường đi của chùm proton 76 GeV . Được biết, anh nhìn thấy một tia sáng "sáng hơn một ngàn mặt trời" nhưng không cảm thấy đau. Nửa mặt trái của Bugorski sưng lên, da bắt đầu bong tróc, cho thấy đường đi của tia proton (di chuyển gần tốc độ ánh sáng ) đã đốt cháy qua các phần của khuôn mặt, xương và các mô não bên dưới..Bugorski mất hoàn toàn thính giác ở tai trái. Nửa bên trái khuôn mặt của anh bị tê liệt do sự hủy hoại của các dây thần kinh. Anh ta vẫn có thể sống tốt, ngoại trừ những cơn động kinh từng phần phức tạp và những cơn động kinh tonic-clonic hiếm gặp.Tuy nhiên, Bugorski vẫn sống sót và thậm chí đã hoàn thành bằng tiến sĩ của mình và tiếp tục làm việc trong khoa học và giữ chức vụ điều phối viên các thí nghiệm vật lý.
Roy Sullivan
Roy Cleveland Sullivan (7 tháng 2 năm 1912 - 28 tháng 9 năm 1983) là một nhân viên kiểm lâm công viên Hoa Kỳ tại Công viên Quốc gia Shenandoah ở Virginia.
Từ năm 1942 đến 1977, Sullivan bị sét đánh vào bảy lần khác nhau và sống sót sau tất cả, anh có một biệt danh "Dây dẫn sét của con người" và "Thanh sét của con người". Sullivan được Guinness World Records công nhận là người bị sét đánh nhiều nhất
Vụ sét đánh đầu tiên được ghi lại của Sullivan xảy ra vào tháng 4 năm 1942. Ông đang trốn tránh giông bão trong một tháp canh lửa . Tòa tháp mới được xây dựng và không có cột thu lôi vào thời điểm đó. Bên trong tòa tháp, "lửa đã ở khắp nơi". Sullivan chạy ra ngoài và chỉ cách đó vài bước chân ông đã bị sét đánh. Nó đốt cháy một dải nửa inch dọc theo chân phải, đánh vào ngón chân và để lại một lỗ trên giày.
Ông ta bị sét đánh một lần nữa vào tháng 7 năm 1969. Bất thường, ông ta bị đánh khi đang lái xe lên núi. Tia sét đầu tiên đánh vào những cây gần đó và bị chệch hướng vào cửa sổ mở của xe tải. Tia sét khiến Sullivan bất tỉnh và đốt cháy lông mày và lông mi của ông, và làm tóc ông bốc cháy. Chiếc xe chỉ dừng lại khi va chạm nhẹ vào vách núi.
Vào tháng 7 năm 1970, Sullivan lại bị tấn công khi đang ở sân trước. Tia sét đánh vào một máy biến áp điện gần đó và từ đó nhảy lên vai trái của ông khiến ông cảm thấy đau.
Vào mùa xuân năm 1972, Sullivan đang làm việc bên trong một trạm kiểm lâm ở Công viên quốc gia Shenandoah thì bị sét đánh. Nó làm tóc ông bốc cháy; ông cố gắng dập tắt ngọn lửa bằng áo khoác.
Sau cuộc tấn công thứ tư, Sullivan bắt đầu tin rằng một thế lực nào đó đang cố gắng tiêu diệt ông và khiến ông bắt đầu cảm thấy sợ chết. Sullivan tin rằng bằng cách nào đó anh ta thu hút sét ngay cả khi anh ta đứng trong đám đông người và luôn mang theo một lon nước để phòng trong trường hợp bị sét đánh cháy tóc.
Joe simpson
Sinh năm 1960 là một người leo núi người Anh. Năm 1985, anh leo lên mặt phía tây của Siula Grande cao 20814 feet là một phần của một dãy núi ở Andes Peru cùng với Yates Simon.
Trên đường xuống, một tai nạn, Yates buộc phải cắt dây để tránh cả hai người leo núi bị ngã và điều này đã khiến Simpson rơi xuống một vách đá cao 100 feet. Simpson đã sống xót 1 cách kỳ diệu và tìm cách bò qua các kẽ hở của khe đá để về được căn cứ sau 4 ngày mắc kẹt.
Truman Duncan
Hầu hết mọi người không sống sót khi bị tàu chạy qua, nhưng Duncan thì có.
Vào tháng 6 năm 2006, Duncan đang làm việc tại công trường đường sắt ở Cleburne, Texas thì bị trượt chân và ngã xuống đường ray, đúng lúc đó có 1 chiếc xe lửa đang di chuyển về phía anh. Anh đã bị kéo lê 75 feet, phần thân dưới vẫn bị vướng vào bánh xe lửa và bị cắt một nửa người, một chân còn dính lại với cơ thể bởi một cơ duy nhất.
Duncan vẫn cố gắng dùng điện thoại để gọi cho nhân viên y tế, và anh vẫn còn tỉnh táo trong 45 phút tiếp theo. Mất rất nhiều máu vì phải đợi 62 phút sau trực thăng y tế mới tới nơi. Trải qua 23 ca phẫu thuật, mất cả 2 chân và 1 quả thận nhưng anh vẫn sống sót như 1 điều kỳ diệu.
Aron Ralston
Sinh ngày 27 tháng 10 năm 1975 tại Marion, Ohio, Hoa Kỳ, là kỹ sư cơ khí và được biết đến vì đã sống sót sau một tai nạn đáng sợ bằng cách tự cắt đứt cánh tay của mình.
Vào ngày 26 tháng 4 năm 2003, Aron Ralston đang di chuyển một mình qua Hẻm núi Bluejohn, phía đông Hạt Wayne, Utah. Sau khi gặp tai nạn bị kẹt tay vào tảng đá lớn anh ta đã tự cứu mình bằng cách uống nước tiểu, sau đó anh phát hiện ra rằng cánh tay của mình đã bắt đầu bị phân hủy do không được lưu thông. Bằng cách sử dụng mô-men xoắn chống lại cánh tay bị mắc kẹt của mình. Anh ta cắt cụt cánh tay bằng dụng cụ đa năng của mình, sử dụng con dao hai inch xỉn màu và kìm cho những đường gân cứng hơn. Quá trình này diễn ra trong một giờ.
Sau khi giải thoát bản thân, Ralston trèo ra khỏi hẻm núi nơi anh ta bị mắc kẹt, hất ra khỏi hẻm núi, tất cả chỉ bằng một tay. Anh đã đi 13 km từ vị trí xe của mình, và không có điện thoại. Tuy nhiên, sau 9,7 km đi bộ đường dài, Ralston gặp một gia đình đi nghỉ mát từ Hà Lan và được giải cứu
Robert Evans
Là một người đàn ông vô gia cư 46 tuổi là nạn nhân của một vụ hành hung và được sơ cứu tại bệnh viện. Ngay sau khi trở về, ông lại gặp 1 tai nạn khác. Nơi ông ở là 1 xó xỉnh ngay đường ray tàu hỏa, ông đã bị tàu hất văng ra khỏi đường sắt và rơi xuống một con lạch gần đó, Evans cuối cùng cũng phải quay lại bệnh viện chỉ sau 7 giờ tính từ tai nạn lúc đầu của ông ấy. Thật là kỳ diệu khi ông ấy sống sót.
Marlow Prosperi
Ông tham gia một cuộc đua marathon năm 1994 được gọi là cuộc đua marathon trên cát đang diễn ra tại Ma-rốc. Không may là đã có 1 cơn bão cát khổng lồ ập tới và Prosperi đã bị cuốn đi. Ông đã bị mất tích theo 1 cách kỳ lạ, ban tổ chức và các vận động viên khác đã không thể tìm thấy ông. Ông đã chạy sau hướng, sang tận Algeria, lang thang trên sa mạc 9 ngày, ông đã phải uống nước tiểu của chính mình, ăn thịt dơi và rắn để sinh tồn trước khi được tìm thấy bởi 1 gia đình du mục. Họ đã đưa ông đến trại quân sự Algeria và cho ông nhập viện tại đây. Việc sống sót 1 mình trên sa mạc 9 ngày, không thức ăn và nước uống cũng là 1 trường hợp kinh ngạc đến khó tin.
Xem thêm:
No comments